Posted by Unknown


Sụp đêm 
  PHẠM NGUYÊN THẠCH

Chỉ còn lấp lóa nắng trên ngọn cây gióng hướng
Người đàn ông một mình chôn chân bên đám lau lô xô
Níu buổi cạn ngày
Thoi thóp
Chiều ép bóng người mỏng manh trên đất
Đám lau trổ bóng người
Giũ bông hoài không rớt hết nỗi già nua
Ngầm báo sẽ có cuộc đi nơi khác
Tưởng chừng còn mới tinh tiếng chim rả lạnh đông ríu rít
Chưa sững sờ căn nhà lẩy bẩy bão giông
Nơi đây lật lên những luống cày mùa màng
Hoang vu không mọc sum suê đất hứa
Sự thiếu vắng chỉ như lần chơi xa
Em nằm lòng hướng về ngọn cây đụng trời trong trẻo
Dấu hỏi lại âm thầm móc vào chiều sẫm
Móc vào vùng không phủ sóng xa xăm
             Bây giờ ngọn cây đã bẻ mình rớt tối tăm
   Người đàn ông hóa tôi mất bóng mình trên đất
                            Bầu bạn với đám lau
                         Sụp đêm tóc bạc …


0 comments

Post a Comment

Powered by Blogger.

Archives