Viết khi nhớcha  

Posted by Unknown

PHÙNG THỊ HƯƠNG LY

Cha cõng thạt thóc từ nương về
Con bám áo ghen tị
Đường dài mỏi chân
Cái nắng tí hon thương cha một đời úp mặt trên con dốc cao
Ngoái cổ nhìn lại thì bóng núi đã mờ mặt trời đã lặn
Núc nác trên cây có đắng, bát canh ngót rừng có ngọt
Chỉ có một mùa chắt chiu
Cha ôm trọn buồn vui
Mùa đau nở ra những trái đào đỏ mọng
Mùa bầy sóc hân hoan gặm quả dưa tròn lăn
Trên luống đất có câu hát ầu ơ mẹ vừa gieo xuống
Cha vun lại cho mai sau
Con ngủ ngoan hiền, gốc cây có con vắt con ve làm bạn
Chẳng bao giờ khiến con đau
Cha tìm thấy điều gì đó cha
Mà gọi tên con hạt vừng bé nhỏ?

0 comments

Post a Comment

Powered by Blogger.

Archives