Thơ vui  

Posted by Unknown


KHÓ LÒNG LƯƠNG HƯU

(Họa theo bài thơ “ Quê Hương” của nhà thơ Giang Nam. Kính xin tác giả lượng thứ)

Thuở về hưu thường hai buổi uống trà
Xem ti vi, nghe đài, chơi với trẻ
“Ai bảo lương hưu xài đủ
Tôi mơ màng hưu biết sống sao đây?
Những chiều nhớ bạn
Cũng muốn vài ly
Vợ nhíu mặt…
Không nói, không cười, chẳng dám!
Cô cháu ngồi bên
Nhìn tôi cười rúc rích…
Giá điện và xăng
Vài tháng cứ vù vù
Trong tôi lòng ái ngại
Buồn và sợ khôn nguôi
Lương tháng vừa tăng (có ai ngờ)
Đã hàng tăng giá
Chưa kịp vui đã rầu biết mấy
Biết sao giờ (lo lo quá đi thôi!)
Những bạn bè thân không thấy điện thoại chào
Trong bụng bâng khuâng tôi nhớ về đồng nghiệp

 Nay xa rồi nhưng lòng tôi nhớ mãi…
Về nhà, tôi lại ngồi đây
Nhớ sáng cà phê, hủ tiếu, bánh mì
Gặp mặt nhau
Mặn nồng với men đối ẩm
Vẫn thích chí cười vui chơi đủ kiểu
Chuyện ngày xưa (nhớ quá các huynh ơi!)
Tôi nhớ nhiều hôm tổ chức nhậu nhà
Ai cũng khen bolero tôi hát giỏi…
Hôm nay nhận được lương hưu
Đưa cho vợ vì đó tiền nội trợ
“Vợ nhắc anh rồi nên nhớ đấy
Lĩnh tiền lương rồi, anh chớ tiêu pha!”
Nghe nói mà đau, khắc khoải trong lòng
Xưa chơi anh em vì có hôm có sớm
Có nghĩa tình chén rượu chuyện hàn huyên
Nay chơi anh em mà trong lòng khó nói
Vướng một phần thu nhập bởi lương hưu…
(25-10-2013)
HỌC VĂN (Đà Nẵng)

0 comments

Post a Comment

Powered by Blogger.

Archives