Posted by Unknown

TRẦN HỮU DŨNG

THỨC DẬY Ở TRÀ VINH

Một ngày rực nắng ở Trà Vinh
Đánh thức bởi tiếng chim
Đánh thức bởi tiếng trẻ bi bô
Và bầu không khí trong lành
Em phập phồng ngực thở
Muốn tỏ bày điều chi?
Chúng tôi đứng vững trên thớ đất đồng bằng
Những tia nắng xuyên qua cơ thể
Xanh xanh vườn cây đước vây bọc, chở che
Giấc mơ ủ mùi hương trái chín
Chợt thấy mình tái sinh khi bắt gặp ánh nắng sớm mai.
NGUYỄN ĐÔNG NHẬT

TRƯỚC ĐIỂM DỪNG CUỐI CÙNG

Khởi sự khi bước xuống cầu thang
Khởi sự lúc quay lại cánh cửa đóng
Khởi sự trong vòng xoay mỏi mòn của máu.
Định hình giữa những đồ vật quá quen thuộc
Định hình bên những ước vọng tàn phai
Định hình cùng thời khắc chưa tới.
Dường như với cái ý nghĩ cuối cùng này:
Tất cả trở thành quá trễ.
Thời gian đang giãn nở.


LÊ HÀO

NHỮNG GIẤC MƠ

Ngày vừa ra đi
chẳng gửi lại tiếng chào từ biệt
chỉ có tiếng mưa phùn rền rĩ
trên mái lá mùa thu
giấc mơ của tôi vẫn còn đâu đó
Giấc mơ ngày hôm qua của tôi
thoang thoảng mùi hương
từ những cánh đồng
trĩu nặng niềm vui
không ưu tư
không bạc tiền hay dối trá

Mưa cứ đổ trên từng giấc ngủ
có chút gì cô quạnh
trên đám cỏ ven đường
Mà chẳng mất đi đâu
từng giấc mơ đẹp
nối tiếp nhau
quây quần
đan dệt
thành mùa màng
thành yêu thương và hạnh phúc.
(1-10-2013)

0 comments

Post a Comment

Powered by Blogger.

Archives