Trên xe buýt  

Posted by Unknown

QUÂN TẤN
(Huyện Châu Thành, tỉnh Đồng Tháp)

Chuyến xe buýt Cần Thơ - Kinh Cùng chiều chủ nhật đông nghẹt khách. Đến trạm Cái Răng, một cô gái có vẻ như sinh viên bước lên xe nhưng không còn cái ghế trống nào. Có tiếng chòng ghẹo từ một chàng thanh niên: “Em ơi, lại đây nè! Chân anh làm ghế cho nàng ngồi lên!”. Rồi như thích thú vì xuất khẩu được một câu “văn chương” như thế, người con trai cười phá lên hô hố. Lác đác vài tiếng cười theo phụ họa. Cô gái ngoảnh đi chỗ khác, mặt đỏ bừng vì xấu hổ. Người đàn ông trạc ngoài năm mươi, áo sơ mi trắng bỏ vào quần, đeo kính lão, đang ngồi với tờ báo trên tay đứng lên bảo: “Em ngồi xuống đây!”. Cô gái nhìn sững người đàn ông: “Dạ, dạ… vâng ạ!”. Nhưng cô vẫn không ngồi xuống. Chàng trai kia lên tiếng: “Bị người đẹp chê rồi thấy chưa, đáng đời cho lão, trâu già còn khoái cỏ non. Hi hi hi!”. Cô gái bây giờ mới ngập ngừng: “Thưa thầy, thầy có phải là… thầy Hưng dạy văn…?”. “Chính tôi đây”. Người đàn ông trả lời. Cô gái reo lên: “Thầy! Thầy có khỏe không ạ! Em là Hồng, học trò thầy năm lớp bảy, lớp bảy C…”. “À! Tôi nhớ rồi cô lớp trưởng. Cảm ơn em, tôi vẫn khỏe. Em ngồi đi. Tôi sắp xuống xe rồi!”. “Dạ, em không dám ạ! Mời thầy cứ ngồi, khi nào thầy xuống em sẽ ngồi ạ!”.
Người đàn ông xuống xe lâu rồi, cô gái vẫn còn đứng nhìn theo hướng người đi khuất sau lớp bụi mù của con đường mới mở, dường như cô đang thả hồn theo dòng hồi tưởng trở về vùng ký ức xa xăm.

Trong xe chỉ còn nghe tiếng bàn tán xì xầm. 

0 comments

Post a Comment

Powered by Blogger.

Archives