Thơ  

Posted by Unknown



NGUYỄN HƯNG HẢI
(Việt Trì, Phú Thọ)

CÂU NÓI GIẢN DỊ
CỦA NGƯỜI
Bác Hồ ôm bó lúa vào lòng
Bó lúa vừa gặt xong còn lấm lem bùn đất
Sợ bùn đất làm lấm lem áo Bác
Có vị lãnh đạo tỉnh đi cùng vội vã đến bên Người:
- Xin để cháu đỡ cho!

Lúc ấy có rất nhiều người nông dân đang đứng quanh Người
Bác chỉ vào một người chỉ còn hở mỗi hai con mắt:
- Vậy chú tính thế nào với chiếc áo của chú này
đầy bùn đất lấm lem?
Câu nói chỉ giản dị thế thôi mà nuôi bao tâm hồn lớn lên
Cho ta hiểu vì sao Người trở nên vĩ đại
Câu nói chỉ giản dị thế thôi mà mỗi khi nghĩ lại
Ta không khỏi giật mình cho đâu đó hôm nay?

 NGƯỜI CHẢI TÓC CHO TÔI
Sợi tóc của tôi giống sợi tóc Bác Hồ
chẳng cần thử ADN cũng biết là giống nòi Lạc Việt
trong linh cảm nhiều năm không ai biết
đêm nào tôi cũng mơ Người chải tóc cho mình
Cùng nòi giống tổ tiên, con cháu Hồ Chí Minh
ai chẳng có một mặt trời lung linh trong ngưỡng vọng
nghĩ về Người tôi bình thản đi qua nhiều hụt hẫng
có lúc tưởng như mình sẽ khuỵu xuống vì đau?
Những lúc ấy hình bóng của Người lại vực tôi đứng dậy,
thúc giục tôi làm lại từ đầu
không bi lụy, yếu hèn trước muôn trùng va đập
tôi sẵn sàng với những gì đối mặt
như sương gió trên đầu sợi tóc chẳng lung lay
Nghĩ về Người tôi không thể xuôi tay
để sợi tóc mỗi ngày bạc một cách vô ích
trong linh cảm nhiều năm Bác che chở cho tôi,
không một người nào biết
văng vẳng trong tôi hai tiếng Bác Hồ
Linh cảm rõ ràng đâu phải giấc mơ
đêm nào Người cũng đến bên tôi, Người rém lại chăn màn,
chải cho tôi mái đầu tóc rối
Người đã rẽ đầu ngôi cho tôi và dặn dò rắn rỏi
nên lúc nào tôi cũng bước ra đường với gương mặt rạng niềm tin…
Việt Trì, 3-7-2012


0 comments

Post a Comment

Powered by Blogger.

Archives