Thơ  

Posted by Unknown


PHAN CHÚC
(Việt Trì, Phú Thọ)
Nhịp quen của Bác thường ngày

Ngày ba lần xuống nhà ăn, khoảng gần trăm mét
Nắng cũng như mưa, Bác tự mình đi
Có ngày mưa to, mọi người đắn đo lưỡng lự
Đề nghị Bác cứ ở nhà sàn, anh em đưa cơm lên







Bác dịu lời, các chú cứ để yên
Phải cảm thông cho, Bác tự đi cũng là luyện tập
Nếu Bác tránh được mưa thì chú Cần(*) lại ướt…
Ngồi ở nhà sàn, Bác nuốt làm sao?
… Bác không muốn phiền ai, dù chỉ là việc nhỏ
Không muốn phiền ai, Bác luôn tự nhủ:
Mình là thường dân, phải bình dân hơn nữa
(Ông cha mình gốc gác cũng từ Dân!)
____________________
(*) Chú Cần: Tên người cần vụ.

NGUYỄN HƯNG HẢI
(Đài Phát thanh - Truyền hình Phú Thọ)

Nhìn Bác Hồ
ôm các cháu mà soi...
Bác ôm hôn các cháu nhi đồng
Các cháu vuốt chòm râu ôm lấy Bác
Bác chia kẹo, tặng quà, cho bút mực
Bác gửi niềm thương nhớ những Trung thu
Chúng ta bảo làm theo và học tập Bác Hồ
Sao chẳng đến vùng sâu ôm các cháu
Sao chẳng biết nhà nào đang hết gạo
Các cháu bỏ nhà, bỏ lớp vì sao?
Có phải vì chức trọng quyền cao
Sợ mũi nhãi rây bẩn vào ca-vát
Sợ bớt oai khi vung tay, quát nạt
Có biết ngày xưa quanh Bác thế nào?
Các cháu khoanh tay lễ phép cúi chào
Bác cũng khoanh tay chào các cháu
Ta chỉ quen xoa đầu dạy bảo
Quên mất là các cháu cũng như ta?
Tiền của nhân dân thành của một nhà
Ai dám cãi lũ người mang mặt nạ
Vì lợi ích trăm năm sẵn sàng thay học bạ
Bằng giả có là chi, người còn giả hơn bằng…!?
Quanh Bác ngày xưa các cháu quây quần
Bác cúi xuống để được quàng khăn đỏ
Nhặt được của rơi các cháu tìm người trả
Rồi chúng ta qua đường ai sẽ dắt tay đây?
Việc trồng người đâu có như trồng cây
Ghép mắt ươm cành cho tự mọc
Học các cháu cách ngồi trong lớp học
Nhìn Bác Hồ ôm các cháu mà soi…

Đêm ở giữa Ba Đình
Bác Hồ của chúng ta từng thức trắng
bao đêm ở giữa Ba Đình
ai đã thức cùng Bác?
trong ý nghĩ thiêng liêng
về những người lính gác
Bác phải mở to đài cho quên đi gió sương
Mở to đài để những người lính
cùng nghe rõ hơn
có những khuya Bác lặng lẽ ra vườn
đứng bên cây vú sữa
có những khuya Bác rất muốn bảo các chú
vào giường Bác ngủ
người cảnh vệ năm nào thức cùng
Bác nhớ hay không?
Mở đài to để đêm bớt miên man
bao ý nghĩ riêng tư dễ làm xiêu lòng
những người lính đứng canh
mong Bác vào kẻo lạnh
có những khuya Bác đem tấm áo của đồng bào
vùng cao tặng mình khoác vào cho người lính
rồi ân cần thăm hỏi chuyện quê hương
Ta nhiều khi hay cách điệu đời thường
Bác cũng giống mọi người dân đất Việt
Bác cũng muốn có gia đình, vợ con - ta phải biết
vì sao những đêm khuya Người phải mở to đài
Người cảnh vệ năm nào thức cùng Bác
nhớ hay không?
Như đêm ở giữa rừng thức mãi chẳng hừng đông
đêm ở giữa Ba Đình cũng không sao ngủ được
nhớ về Người đêm đêm ta còn thức
bao khát vọng con người từ Bác tỏa mênh mông


0 comments

Post a Comment

Powered by Blogger.

Archives