THƠ  

Posted by Unknown

PHAN CHÚC
(Việt Trì, Phú Thọ)

Vầng trăng thu ấy

Có một vầng trăng
Đêm ngày sáng mãi
Trăng - thơ Trung thu
Bác Hồ để lại
Mênh mông trăng rải
Ánh ngời - gương trong
Soi tỏ tấm lòng



Yêu thương của Bác
Thơ - trăng bát ngát
Sáng cả trong mơ
Vầng trăng thu ấy(*)
Không lặn bao giờ
Trăng của Bác Hồ
Dành cho các cháu
Vầng trăng yêu dấu
Giữa đời lung linh!
NGUYỄN HƯNG HẢI
(Việt Trì, Phú Thọ)

Cuộc đời thật nhất

Khi tất cả mọi người ngay ngắn ngồi nhìn ra trước cửa
Bác lại đi lên từ phía cuối hội trường
Người không muốn đến thăm theo xếp đặt
Đất Nước còn nghèo mà đâu đó phô trương
Rất nhiều nơi đến thăm, Người đi thẳng xuống bếp
Mở lồng bàn xem mỗi khẩu phần cơm
Không thể nhớ bao lần Người ngồi cùng chiến sĩ
Làm bóng cây che mát giữa thao trường

Người đã quen cơm nắm, muối vừng - những bữa ăn dọc đường
Không muốn làm phiền ai, dù chỉ là chốc lát
Hoa thơm nức hội trường mà không ai biết Bác
Đang nghĩ về những người trồng hoa còn không đủ áo cơm
Người đã quen đi lên từ phía cuối hội trường
Không thích đứng ở bục cao giữa hội trường diễn thuyết
Đã có lần Người cởi áo cho cụ già đỡ rét
Khi phải vì mình mà có mặt chỗ người đông?
Sự xếp đặt phô trương làm Bác chẳng vui lòng
Vì xếp đặt phô trương thường không thật
Mà đời Bác là cuộc đời thật nhất
Không đứng ở trên cao Người ở giữa đồng bào
Giờ thì đâu cũng bảo học Người mà vẫn chưa làm được, vì sao?


---------------------------------------------------
(*) Thơ Trung thu của Bác Hồ gửi nhi đồng năm 1951 có câu: “Trung thu trăng sáng như gương/ Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng!”.


0 comments

Post a Comment

Powered by Blogger.

Archives