Lê Hiếu Đằng luôn xứng đáng là phần tử... đại cơ hội!  

Posted by Unknown

Luật gia - Nhà báo HOÀNG PHƯƠNG

Báo Văn Nghệ TP.HCM số 271 ra ngày thứ năm 12-9-2013, tôi có thư ngỏ gửi Lê Hiếu Đằng. Song, không thấy hồi âm. Tình cờ lên mạng tôi thấy ông viết, nét chữ nguệch ngoạc (có lẽ tuổi già, mắt mờ, tay run và lẩm cẩm), lúc chữ in hoa, lúc chữ thường, có từ viết tắt lại còn sai lỗi chính tả (nguyên văn): “TUYÊN BỐ: Tôi tên LÊ HIẾU ĐẰNG là đảng viên Đảng cọng sản VN, hơn 40 tuổi Đảng. Nay tôi tuyên bố công khai ra khỏi đảng CSVN vì: ĐCSVN bây giờ không còn như trước (đấu tranh giải phóng dân tộc) mà đang suy thoái biến chất, thực chất chỉ là đảng của những tập đoàn lợi ích, trở thành lực cản cho sự phát triển của đất nước, dân tộc. Đi ngược lại lợi ích dân tộc, nhân dân. Tôi xin xác định đây là quyết định của tôi. Ngày 04-12-2013 - ký tên Lê Hiếu Đằng”.
Ô. Lê Hiếu Đằng
Thưa ông Lê Hiếu Đằng! Trung tuần tháng 8-2013, trong bài viết“Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh” ông nói khi ông được kết nạp vào Đảng Nhân dân cách mạng thực chất là Đảng Lao động Việt Nam: “… một buổi kết nạp chẳng có lời thề thốt, cờ quạt gì cả…”! Ông vào Đảng có khác, tôi vào Đảng được kinh qua chiến đấu và thử thách trong công tác ở chiến trường. Lễ kết nạp tôi vào Đảng có cờ Đảng, cờ Tổ quốc, tôi tự nguyện, tự giác tuyên thệ trước cờ Đảng và cờ Tổ quốc: Suốt đời phấn đấu cho mục đích lý tưởng của Đảng, đặt lợi ích của Tổ quốc, của giai cấp công nhân và nhân dân lao động lên trên lợi ích cá nhân… Tuy vậy, lúc bấy giờ những người như tôi luôn coi trọng sinh viên Lê Hiếu Đằng - một người chống Mỹ xâm lược, một sinh viên yêu nước, Lê Hiếu Đằng cũng đã góp phần nhỏ bé của mình vào sự nghiệp chung của dân tộc, và do đó đã tạo được cho cái tên sinh viên Lê Hiếu Đằng một điểm son trong lịch sử chống ngoại xâm của dân tộc ta mà một học sinh như tôi lúc bấy giờ, luôn ghi nhớ trong lòng để học tập và noi theo.
Song, ông cha ta cũng nói: “Thức đêm mới biết đêm dài. Ngựa chạy đường dài mới biết ngựa hay”. Chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử đã kết thúc thắng lợi cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, Tổ quốc được thống nhất, non sông thu về một mối. Trải qua 38 năm xây dựng và bảo vệ đất nước, bây giờ tôi mới thấy ông Lê Hiếu Đằng là một kẻ cơ hội, xấu xa bậc nhất trên cõi đời này. Tôi biết có người khi được kết nạp vào Đảng, buổi lễ kết nạp đảng viên mới, được trang trí hoành tráng, đảng viên mới được kết nạp tuyên thệ nghiêm túc, có nơi sau lễ kết nạp họ còn tổ chức liên hoan chúc mừng - chén chú, chén anh… Đi đâu, ở đâu họ cũng được… “ăn trên, ngồi trước”. Vậy mà khi đến tuổi nghỉ hưu, được tổ chức cho nghỉ hưu, họ không nghĩ rằng “quan nhất thời, dân vạn đại” nên đâm ra phẫn chí, chán nản không còn ham thích sinh hoạt Đảng nữa, cho nên khi cầm giấy giới thiệu chuyển sinh hoạt Đảng về địa phương, họ đem về ém nhẹm luôn vào tủ và đương nhiên không còn sinh hoạt Đảng. Theo tôi, làm như vậy là tiêu cực nhưng vẫn còn có đôi chút văn hóa hơn Lê Hiếu Đằng. Ông Đằng đã “văng” ra từ mồm những vật phẩm hôi hám, thối tha vào đúng cái điểm son mà ông đã tạo ra cho bản thân mình. Phải chăng khi được kết nạp vào Đảng, không có thề thốt và cờ quạt gì, cho nên ông Lê Hiếu Đằng không còn mảy may một chút lòng tự trọng tối thiểu của một con người, ông cứ ông ổng la lên ầm ĩ, vừa khoe khoang hợm hĩnh: “tôi có hơn 40 năm tuổi Đảng”! Thực tế, có rất nhiều người có hơn 40 năm tuổi Đảng, họ khiêm tốn thật thà, không muốn cho ai biết mình đã có 40, 50, 60 hay 70 năm tuổi Đảng, chứ không phải lúc nào cũng hợm hĩnh khoe khoang, oang oang, ầm ĩ: “tôi có hơn 40 năm tuổi Đảng và nay tôi tuyên bố công khai ra khỏi đảng cộng sản VN…”. Có lẽ, Chi bộ và Đảng bộ nơi ông sinh hoạt họ bận nhiều việc nên có lơi lỏng với ông. Nếu không, chỉ cái văn bản “Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh” của ông, người ta đã khai trừ và đuổi ông ra khỏi Đảng, chứ đâu để có thời gian cho ông “láu cá”: “nay tôi tuyên bố công khai ra khỏi đảng cộng sản Việt Nam”! Ông Đằng còn cho rằng:“Đảng cộng sản Việt Nam bây giờ không còn như trước (đấu tranh giải phóng dân tộc) mà đang suy thoái biến chất…”. Theo ý chí bịp bợm của cá nhân ông và 71 người là đồng bọn của ông - đã ký tên kiến nghị hủy bỏ Điều 4 của Hiến pháp nước ta. Có vậy, Đảng Cộng sản, Nhà nước và nhân dân Việt Nam mới là… “đấu tranh giải phóng dân tộc”, phải biểu tình, phải tuyên chiến, phải chống Tàu, phải có đánh nhau bom rơi, đạn nổ, máu đổ, đầu rơi làm cho gia đình ly tán, đất nước điêu linh, hoang tàn, đổ nát như Iraq, Lybia, Ai Cập, Syria… thì mới không suy thoái, biến chất ư? Chỉ có bọn phản nghịch, bọn phản bội, bọn phản tặc hoặc kẻ tâm thần mới có suy nghĩ bệnh hoạn đến điên loạn như vậy!
Ông Đằng thấy đấy, Đảng Cộng sản (chứ không phải Đảng cọng sản như ông viết), Nhà nước và Nhân dân Việt Nam vẫn kiên quyết giữ vững ổn định chính trị - xã hội, tăng cường hoạt động đối ngoại, bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ để xây dựng đất nước. Đảng ta, Nhà nước và Nhân dân ta vẫn kiên trì khẳng định cái mà Trung Quốc gọi là “thành phố Tam Sa” tức Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam là bất hợp pháp đó sao? Mới đây, từ ngày 5 đến 7-12-2013, đã có phiên họp toàn thể đoàn đàm phán cấp Chính phủ về biên giới lãnh thổ Việt Nam - Trung Quốc diễn ra tại Hà Nội, do Thứ trưởng Ngoại giao Hồ Xuân Sơn và Thứ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Lưu Chấn Dân chủ trì. Về vấn đề biên giới trên biển hai đoàn nhất trí thực hiện nghiêm túc nhận thức chung của lãnh đạo hai nước và thỏa thuận những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển Việt Nam - Trung Quốc, xử lý thỏa đáng các vấn đề trên biển, giữ gìn hòa bình, ổn định trên biển. Rõ ràng, Đảng Cộng sản, Nhà nước và Nhân dân Việt Nam đúng đắn, sáng suốt, linh hoạt và khôn ngoan biết nhường nào!
Đảng Cộng sản Việt Nam đang suy thoái biến chất mà ngay tại các Điều đầu tiên: 1, 2, 3, 4 của Hiến pháp mới được Quốc hội thông qua ngày 28-11-2013 và có hiệu lực từ ngày 1-1-2014 quy định: “Nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam là một nước độc lập, có chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, bao gồm đất liền, hải đảo, vùng biển và vùng trời. Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam là Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của Nhân dân, do Nhân dân và vì Nhân dân. Nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam do Nhân dân làm chủ; tất cả quyền lực Nhà nước thuộc về Nhân dân mà nền tảng là liên minh giữa giai cấp công nhân với giai cấp nông dân và đội ngũ trí thức. Quyền lực Nhà nước là thống nhất, có sự phân công, phối hợp, kiểm soát giữa các cơ quan Nhà nước trong việc thực hiện các quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp. Nhà nước bảo đảm và phát huy quyền làm chủ của nhân dân; công nhận, tôn trọng, bảo vệ và bảo đảm quyền con người, quyền công dân; thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, mọi người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn diện. Đảng Cộng sản Việt Nam - Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và Xã hội. Đảng Cộng sản Việt Nam gắn bó mật thiết với Nhân dân, phục vụ Nhân dân, chịu sự giám sát của Nhân dân, chịu trách nhiệm trước Nhân dân về những quyết định của mình. Các tổ chức của Đảng và đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam hoạt động trong khuôn khổ hiến pháp và pháp luật”…
Rõ ràng, chỉ còn mấy ngày nữa ông Đằng đã ở ngưỡng “thất thập cổ lai hy” nên già cả, lẩm cẩm, mù tịt chả biết gì, ông giống như con cóc xù xì xấu xí, tối ngày ở trong hang sâu, nhìn ra ngoài qua miệng hang rồi… “phán”: bầu trời, mặt đất chỉ to bằng cái miệng chén ăn cơm!
Chưa hết, ông Lê Hiếu Đằng còn cho rằng: “Đảng cộng sản Việt Nam thực chất chỉ là đảng của những tập đoàn lợi ích, trở thành lực cản cho sự phát triển của đất nước, dân tộc. Đi ngược lại lợi ích dân tộc, nhân dân”. Lại một lần nữa chứng minh ông Đằng mù tịt, không có hiểu biết gì về hiện tình của đất nước, của dân tộc. Hãy xem Đảng và Nhà nước có là lực cản cho sự phát triển đất nước, dân tộc, đi ngược lại lợi ích của dân tộc, nhân dân như ông Đằng lu loa:
Năm 2009, Chính phủ đã ban hành Nghị quyết về một số cơ chế, chính sách nhằm đẩy mạnh phát triển nhà ở cho học sinh, sinh viên, công nhân lao động tại các khu công nghiệp và người có thu nhập thấp tại khu vực đô thị. Thông qua các chương trình đó, đến nay đã có hơn 530 ngàn hộ nghèo được hỗ trợ về nhà ở. Có 62 dự án nhà ở cho công nhân với tổng qui mô 11.719 căn hộ được hoàn thành, đáp ứng chỗ ở cho gần 68 ngàn công nhân lao động tại các khu công nghiệp. 163 khối nhà cho sinh viên đã được đưa vào sử dụng, đáp ứng 140 ngàn chỗ ở (dự kiến hết năm 2013 sẽ đáp ứng được chỗ ở cho 330 ngàn sinh viên). 56 dự án nhà ở cho người có thu nhập thấp tại khu vực đô thị được triển khai đáp ứng cho khoảng 130 ngàn hộ có thu nhập thấp có nhu cầu về nhà ở.
Trong những năm gần đây, mặc dù tình hình kinh tế gặp nhiều khó khăn hơn trước, nhưng nhiệm vụ bảo đảm an sinh xã hội vẫn được Đảng và Nhà nước ưu tiên duy trì. Chương trình mục tiêu quốc gia giảm nghèo bền vững đạt kết quả tích cực. Tỷ lệ hộ nghèo trên cả nước đã giảm từ 13,7% năm 2008 xuống còn 9,6% năm 2012 và dự kiến còn khoảng 7,6 - 7,8% vào cuối năm 2013. Thu nhập bình quân của hộ nghèo tăng gần 2 lần trong 5 năm qua. Năm 2012, số lượt hộ thiếu đói giảm 27,6% và tỷ lệ hộ nghèo cả nước cũng giảm 1,76% so với năm 2011. Xu thế giảm mạnh được thể hiện ở cả 3 thước đo nghèo quan trọng: Tỷ lệ nghèo, khoảng cách nghèo mức độ nghiêm trọng của nghèo. Điều quan trọng là không chỉ một số lượng lớn người dân thoát nghèo mà mức sống và chất lượng sống của họ được cải thiện đáng kể.
Phát biểu tại Hội nghị lần thứ III về hợp tác giữa Việt Nam và các tổ chức phi chính phủ nước ngoài, ông Marko Lovrekovic, đồng Giám đốc Trung tâm dữ liệu các tổ chức phi chính phủ thẳng thắn cho rằng: “Mười năm trở lại đây đã đánh dấu nhiều chuyển biến tích cực, Việt Nam đã chia sẻ với quốc tế thông điệp sự phát triển chỉ có được khi toàn xã hội phát triển và sự phát triển này phải mang lại lợi ích cho tất cả mọi người, đặc biệt là những người nghèo khổ nhất. Việt Nam đã làm cho cả thế giới phải ngạc nhiên bởi tốc độ tăng trưởng kinh tế không ngừng mà quan trọng hơn là những thành tựu trong công cuộc xóa đói giảm nghèo”.
Theo Tổ chức Lương thực và Nông nghiệp Liên Hợp Quốc (FAO) cho biết: “Việt Nam nằm trong số 38 quốc gia được vinh danh là nước có nhiều thành tích trong công cuộc xóa đói giảm nghèo. Chính sách xóa đói giảm nghèo của Việt Nam không chỉ nhằm giúp tăng thu nhập cho người nghèo mà còn giúp họ cải thiện sinh kế và tiếp cận với các dịch vụ xã hội như chăm sóc sức khỏe, giáo dục, hòa nhập xã hội. Nhà nước cũng mở rộng đối tượng hưởng trợ cấp xã hội thường xuyên lên trên 2,5 triệu người, tăng mức, mở rộng diện hỗ trợ đồng bào dân tộc thiểu số, hỗ trợ chi phí học tập sinh hoạt cho trẻ em nghèo, trẻ em dân tộc thiểu số và vùng khó khăn, hỗ trợ gạo cho học sinh. Theo đánh giá của Liên Hợp Quốc, Việt Nam đứng thứ 6 trên toàn cầu về thực hiện các mục tiêu của Thiên niên kỷ.
Chưa hết, ghi nhận thành tích về xóa đói giảm nghèo của Việt Nam, bà Victoria Kwa kwa - Giám đốc quốc gia Ngân hàng Thế giới (WB) có nhận xét: “Thành công của Việt Nam có được đầu tiên là nhờ vào tầm nhìn và quyết tâm lãnh đạo của Chính phủ, cũng như tinh thần chịu khó làm việc chăm chỉ của người dân Việt Nam. Là đối tác phát triển, WB rất tự hào được đồng hành cùng Việt Nam trong chặng đường phát triển kinh tế - xã hội, xóa đói giảm nghèo thời gian qua, đóng góp cho sự phát triển chung của Việt Nam. Cơ hội hợp tác này cũng giúp cho WB kiểm nghiệm những ý tưởng mới với điều chắc chắn rằng, hỗ trợ phát triển là có thể làm được và hiệu quả”. Bà Victoria Kwa kwa nhấn mạnh: “Hai mươi năm qua đã chứng kiến những tiến bộ vượt bậc của Việt Nam. Năm 1993, Việt Nam là một trong những nước nghèo nhất trên thế giới với bình quân thu nhập đầu người chỉ khoảng 100 USD và các chỉ số thấp kém về phát triển xã hội. Ngày nay, Việt Nam là một nước có thu nhập bình quân đầu người khoảng 1.700 USD. Tỷ lệ hộ nghèo đã giảm từ 58% năm 1993 xuống còn khoảng 10% năm 2013, với hơn 30 triệu người thoát nghèo. Các chỉ số phúc lợi xã hội cao hơn phần lớn các nước có cùng mức thu nhập và thậm chí cả một số nước có thu nhập cao hơn. Việt Nam đã đạt được 5 trong số 8 mục tiêu phát triển Thiên niên kỷ (MDG) ban đầu và đang trên đường hoàn thành tốt 3 mục tiêu nữa vào năm 2015” (Nguồn TTXVN, ngày 7-12- 2013).
Mọi người thấy đấy, hai mươi năm trước, nước ta từ một nước có thu nhập bình quân đầu người chỉ khoảng 100 USD, nay tăng lên 1.700 USD; tỷ lệ hộ nghèo 58% năm 1993 giảm còn 10% năm 2013, với hơn 30 triệu người thoát nghèo… đó không chỉ là báo cáo của ngành chức năng ở trong nước, mà còn là nhận xét, đánh giá của Trung tâm dữ liệu các tổ chức phi chính phủ, của Tổ chức Lương thực và Nông nghiệp Liên Hợp Quốc (FAO) và của Ngân hàng Thế giới (WB). Rõ ràng, những lời ông Đằng phịa ra rồi ba hoa chích chòe: “… thực chất chỉ là Đảng của những tập đoàn lợi ích, trở thành lực cản cho sự phát triển của đất nước, dân tộc. Đi ngược lại lợi ích dân tộc, nhân dân”. Thực chất đó chỉ là bọt xà phòng, được con trẻ dùng ống hút thổi bay ra không khí không hơn, không kém và nhất định không ai có thể tin được.
Từ lâu, ông bà ta giáo dục khuyên răn con, cháu: Làm người phải có tình thương yêu con người, gọi là Nhân; không làm những điều không phải và phải làm những điều trong khuôn phép xử thế, gọi là Nghĩa; có luật lệ, phép tắc thì phải theo, gọi là Lễ; có khả năng nhận thức sự hiểu biết của con người, gọi là Trí; và làm người còn phải trung thực, không gian dối, gọi là Tín.
Ông Lê Hiếu Đằng bịa đặt cho rằng Đảng “chỉ là những tập đoàn lợi ích, trở thành lực cản cho sự phát triển của đất nước, của dân tộc. Đi ngược lại lợi ích dân tộc nhân dân”. Những lời ông Đằng nói là không đúng sự thật: vừa bất nhân đối với sự nghiệp cách mạng của Đảng, của các đảng viên và nhân dân đi theo Đảng; vừa bất nghĩa vì không còn ghi nhớ đến công ơn của hàng triệu đồng bào, đồng chí, các anh hùng, liệt sĩ đã hy sinh cho sự nghiệp chung; vừa vô lễ khi coi thường hiến pháp và pháp luật; không có trí, không có nhận thức và trí tuệ để hiểu được sự việc đúng, sai và không có chữ tín vì ông Đằng không trung thực và luôn gian dối như vừa dẫn chứng những điều ông nói và minh chứng sự thật đã nêu.

Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín là cách giáo dục và khuyên răn con, cháu của ông bà ta ngày xưa, đối với cựu sinh viên Lê Hiếu Đằng giống như “nước đổ lá môn”! Thảo nào, dư luận cho rằng: Lê Hiếu Đằng luôn xứng đáng là phần tử… đại cơ hội!

0 comments

Post a Comment

Powered by Blogger.

Archives